Từ cửa sổ nhìn xuống sân bệnh viện
Những hàng cây vàng đỏ gió rung rinh
Cánh lá rơi lác đác cuối chiều đông
Ngẫm phận mình tái tê chiều xế bóng
Nhớ khi xưa trên chiến trường nam bắc
Dãy Trường Sơn đã mòn gót quân hành
Đời chiến binh ta nguyện hiến thân mình
Cho tổ quốc cho nhân dân an lạc
Có ngờ đâu phận dân nước nhược tiểu
Phải quay cuồng theo thế lực ngoại bang
Đồng minh vì quyền lợi của riêng mình
Đã bội ước khiến quân dân rúng động
Tướng bất tài lo co giò chạy trước
Để lại ta với một đám tàn quân
Tuy có lòng nhưng làm sao chiến đấu
Chẵng lẽ nào lấy đá chọi xe tăng
Đành vậy thôi, đành cởi áo chinh y
Trại Cải Tạo ta chịu kiếp lưu đày
Việt cộng chê chính quyền ta thối nát
Độc lập rồi sao dân vẫn lầm than?
Trại Cãi Tạo đã đành ta gian khổ
Vợ con ta cũng lâm cảnh đọa đày
Kinh Tế Mới thiêu rụi cả tương lai
Nghĩ đến con lòng ta đau rướm máu
Cũng may thay Mỹ còn chút lương tri
Dùng dollar khỏa lấp những lổi lầm
Thế lực Mỹ cưu mang Tù Cải Tạo
Cho ra đi lánh xa Thiên Đường Đỏ
Ta ra đi cho vợ con bớt khổ
Cho con ta có được chút tương lai
Ngẫng mặt lên nhận ánh sáng quang minh
Phát huy tinh thần Việt cho mai hậu
Thân xác ta mòn mỏi theo năm tháng
Cơn bệnh này rối cũng sẽ lành thôi
Nhưng hồn ta quằn quại mãi không yên
Hận vong quốc vẫn còn trong tâm khảm
Viết thay cho người bạn già H.O
Duy Sam