7 thg 12, 2009

Kể chuyện trăm năm

Cao Mỵ Nhân

Này người kể chuyện trăm năm
Có nghe rõ được tiếng thầm lòng ta
Từ trong vô thức mượt mà
Cái tâm đã đủ chan hòa tình nhau

Này người kể chuyện xưa, sau
Vẫn lời phủ dụ nơi đầu, chót môi
Hình như thấp thoáng nụ cười
Ồ, trăm năm phải cuộc chơi ta bà

Thế người có biết rằng hoa
Sớm nay vừa nở bao la ngôn từ
Những lời chẳng rõ thực, hư
Mà con bướm lạ giả vờ bay đi

Trăm năm rồi sẽ ra chi
Chắc rằng xuân muộn hay khi thu tàn
Chao ôi làm rối tơ đàn
Đã rung lỗi nhịp trên hàng phím xưa.

12 THÁNG ANH ĐI