20 thg 2, 2010

Hào khí ca


Đặng Phú Phong.

Từ buổi nắng cao mây lũng thấp
Ai người dựng mộ lấp trăm năm
Trăng xưa rụng mãi không đầy biển
Nên sóng hòang hôn lụy nhỏ thầm

Tóc rối áo nhàu người giữ mộ
Giơ cao chén đá cụng thời gian
Nước ơi vận nước sao hiu hắt
Cho đám dân đen hận ngút ngàn.

Tráng sỉ khi xưa chân đạp đất
Thân tù đâu ngại áo sờn vai
Chỉ e đất lở bồi không kịp
Ngửa mặt kêu trời ai khóc ai.

Đêm tối bít bung đời tứ cố
Cau mày thế sự tỏ lời riêng
Người ơi xin chút hương ngày Tết
Phả nhẹ vào mưa sau mái hiên

Cái nằng đầu xuân nghe nhạt thếch
Đôi bàn tay vỗ lệch bàn tay
Thoáng nghe mắt đỏ màu xanh ngọc
Vời vợi nhìn theo mây trắng bay.

Xin bẻ dùm ta cây trí tuệ
Cúi thêm chút nữa lá tình thương
Tự do ơi đến cùng ta nhé
“Vọng mỹ nhân hề thiên nhất phương”

12 THÁNG ANH ĐI