8 thg 3, 2012

Không phải từ huề tới thắng , mà đã thắng , đã có nhiều thành quả đáng ghi nhớ


Không phải từ huề tới thắng , mà đã thắng ,
đã có nhiều thành quả đáng ghi nhớ
Lê Phú Nhuận

Nam Lộc + Trúc Hồ + Việt Dzũng + Quốc Khanh . . .

Tôi muốn viết nhiều tên nữa nhưng chỉ ghi vài người tiêu biểu . Những bạn khác , chắc cũng cảm nhận được mình là ai , vì đây là cảm nhận từ trái tim . Chưa vội nói đến những thành quả sau này mà các bạn sẽ đạt được với sự ủng hộ của hơn 14 vạn người cùng giòng máu , tôi chỉ muốn nói lên những cảm xúc của tôi khi thấy được tấm lòng của các bạn , những cố gắng, những hy sinh , cả tâm huyết , thời giờ , tiền bac , những chịu đựng . . . vì ai ? và vì cái gì ?

Khi thấy Việt Dzũng nghẹn ngào , tức tưởi , nói thật ý nghĩ của mình sau buổi họp ở Toà Bạch Ốc , tôi thấy thương em quá . Tôi biết em thiếu kinh nghiệm trong chính trường , nhất là chính trường Mỹ , vì em là một nghệ sĩ , dù là nghệ sĩ đấu tranh . Em tức tưởi vì em nghĩ đến những chữ ký của đồng bào em . Những hăm hở ấy được tiếp nhận không như nhiều người mong đợi . Nhưng binh tâm nhìn lại , thật ra , đó chỉ là nơi tiếp nhận TNT . Có bao giờ mà Phủ Tổng Thống hay Phủ Chủ Tịch của nước nào long trọng mở rộng cửa cho đồng bào mình hiên ngang bước vào để trình bày ý nguyện của mình đâu hả em ? Em có thấy dân oan của mình ở Việt Nam : mỏi mòn , lê lết trên các thềm nhà chính phủ , cơ quan , ngày này qua tháng khác, dầm mưa dãi nắng . . . mà chẳng ai thèm ngó ngàng tới ? Còn ở đây , chỉ là nơi tiếp nhận , mà đã long trọng như thế , em có thấy vui không ? Đồng bào mình ở VN có bao giờ có được như vậy dù chỉ ở cấp Xã , Huyện , mong gì đến Phủ Thủ Tướng , Phủ Chủ Tịch ?

Rồi sẽ còn nhiều bước nữa . Người ta phải nghiên cứu nội dung TNT, xem có thể làm được gì , rồi mới trả lời . Sau đó , mình mới theo dõi tiến trình thực hiện , thúc đẩy thêm khi cần . . . Điều quan trọng ở đây , không chỉ riêng nội dung TNT , mà là ý chí của tập thể chúng ta. Nước Mỹ không thể ủng hộ cho bất cứ một nước nào mà chính dân tộc đó không tự mình đứng dậy . Hàng trăm người vào Phủ Tổng Thống , gần 500 người tràn ngập các hành lang toà nhà Quốc Hội , hàng ngàn người tụ tập chung quanh Toà Bạch Ốc biểu dương khí thế . . . đã nói lên ý chí của chúng ta.

Không phải từ huề tới thắng , mà đã thắng , đã có nhiều thành quả đáng ghi nhớ, ngay khi chưa có phần trả lời của chính phủ Mỹ :

- Có phải đây là lần đầu tiên một sinh hoạt chính trị sôi nổi như thế của cộng đồng VN đã diễn ra , trên một tầm mức rộng lớn , ảnh hưởng toả rộng khắp thế giới ?

- Có phải nó đã khích lệ rất nhiều cho những lực lượng đấu tranh cho Nhân Quyền ở trong nước khi biết rằng họ không cô đơn ?

- Có phải nó đã lôi cuốn được giới trẻ mạnh dạn tham gia sinh hoat cộng đồng ? Trước đây , có ai dám nghĩ rằng có ngày ca sĩ trẻ Quốc Khanh sẽ dõng dạc trình bày trước diễn đàn của Phủ Tổng Thống tình trạng của giới ca sĩ ở trong nước , đặc biệt là Viêt Khang ? Có phải giói trẻ đã là guồng máy thực hiện chiến dịch trong thời đại tin học ?

- Có phải nó đã lôi cuốn được nhiều người trước đây rất ít quan tâm đến sinh hoạt cộng đồng , bây giờ cũng hăng hái tham gia , theo dõi , tìm hiểu ?

Và đặc biệt nhất , giới nghệ sĩ đã chính thức bước vào sinh hoạt chinh trị, -chính trị công dân , đòi quyền công dân , đòi quyền dân sự , theo công ước quốc tế , theo hiến pháp . . . Và chính ở sự kiện này , các bạn đã giúp cho giới nghệ sĩ xoá tan đi một thành kiến nghiệt ngã từ bao thế kỷ :
- " Xướng Ca Vô Loại ".

Sự nổi bật của các bạn trong dịp này cho thấy , nghệ sĩ , cũng như tất cả các giới khác , đều có xấu và có tốt , có người vô cảm nhưng cũng có người biết rung cảm trước cái đau của dân tôc, có người chỉ biết chạy theo đồng tiền , nhưng cũng có người coi tiền chỉ là phương tiện , không vì nó mà bán rẻ danh dự , danh tiếng của mình . . . Có người vẫn tiếp tục đóng vai vô loại , nhưng cũng có người không như thế .

Thực tế cho thấy , có người từng mang cấp tướng , nhưng lại phản bội chiến hữu , cam tâm cúi đầu trước kẻ thù chỉ vì miếng ăn . Không vô loại thì là gì ? Những tiến sĩ, bác sĩ , những dân biểu , chính trị gia . . . cam tâm làm tay sai cho giặc , không dám mở miệng bênh vực dân oan , dù trước đây họ ra sức đánh phá chính quyền miền Nam - Không vô loại thì là gì ?

Cũng có người đội lốt Sư , Linh mục . . . làm những điều ô nhục, làm tay sai cho cộng sản . - Không vô loại thì là gì ? Những chủ tịch một nước mà chủ trương phá bỏ bàn thờ Ông Bà , Tổ Tiên , để chỉ thờ và tung hô Mao Chủ Tịch vĩ đại muôn năm ! - Không vô loại thì là gì ? Thủ Tướng của một nước mà ký văn kiện bán nước , dâng hiến phần đất nước của ông cha để lại ,- không vô loại thì là gì ? . . . . .. còn nhiều thứ vô loại khác, không chỉ riêng giới nghệ sĩ .

Ai còn dám vơ đũa cả nắm ca nhạc sĩ là xướng ca vô loại ?
Xướng lên lời ca như một lời hịch " Việt Nam tôi đâu ? " , làm dậy hồn sông núi , há chẳng phải là một anh hùng ? Kêu gọi bạn hãy cùng tôi đứng lên đáp lời sông núi há chẳng phải là khí hùng của giòng giống Rồng Tiên ?

Bởi vậy , kỳ ra quân lần này , chúng ta , - những người ủng hộ chiến dịch TNT vận động cho Nhân Quyền ở VN , gặt hái rất nhiều thắng lợi, dù chỉ là bước đầu . Chúng ta học hỏi và đi tiếp. Nào ! Đàng trước , bước !
(Người Lính Già 73)

12 THÁNG ANH ĐI